Vẻ đẹp mộc mạc giản dị của Hà Nội của những năm 90

Có một Hồ Hoàn Kiếm rêu phong, mặt nước trong xanh tĩnh lặng vào những năm 90. Xung quanh hồ chưa có sự xuất hiện của những toà nhà cao tầng nào nên Hồ Hoàn Kiếm càng uy nghi nghiêm trang. Bầu trời xanh, cùng làn nước mát lạnh trong veo là nơi các cụ già lại ra hồ đi bộ hóng mát vào mỗi buổi chiều tà, đọc báo, chơi cờ hay bàn chuyện thế sự.

Nhà hát lớn với những tấm biển quảng cáo truyền thống cho vở kịch sắp ra mắt và ta có thể dễ dàng bắt gặp hai cái tên quen thuộc thuở bấy giờ như Quốc Tuấn và Lan Hương. Con đường Tràng Tiền cũng thưa thớt và vắng vẻ, xen kẽ sự cổ kính như một con phố nhỏ ở châu Âu và cho đến nay con phố này vẫn vẹn nguyên vẻ đẹp trường tồn cùng thời gian.

Nhà khách chính phủ trên phố Ngô Quyền là một công trình đã có mặt từ rất lâu đời nhưng hầu như không thay đổi kiến trúc so, từ tòa nhà chính cho tới cổng vòm và tường rào còn nguyên vết tích của những cuộc kháng chiến .

Ô Quan Chưởng thì nhộn nhịp và náo nhiệt hơn vì là cửa ô quan trọng nhất của thành Hà Nội xưa. Những gánh hàng tấp nập các mặt hàng phục vụ Tết, người mua kẻ bán tấp nập, tiếng cười đùa, hỏi giá chào hàng mang đến một không khí tươi vui rộn rã.

Không những thế chúng ta còn bắt gặp khung cảnh nhộn nhịp trên một con phố Hà Nội giờ cao điểm, đó là những chiếc xích lô thong dong trên đường phố vẫn là một trong những phương tiện giao thông chính ở Hà Nội lúc bấy giờ. Một cửa hàng tranh ảnh ở khu phố cổ Hà Nội với đủ các loại hay những loại bánh kẹo trên các sạp hàng trên hè phố Hàng Mã, Hàng Ngang hay hàng Đào mang đến một khung cảnh giao thương rộn ràng.

Đó là nét đẹp về văn hóa và tinh thần vẫn còn tồn tại trong tiềm thức mỗi người Hà Nội, để mỗi khi nhớ lại sẽ bồi hồi da diết gợi đến nhiều cảm xúc khó tả. Tháng năm có trôi nhanh và thời gian có làm thủ đô  thay đổi và phát triển hơn nhưng hình ảnh về một Hà Nội xưa cũ vẫn phảng phất trong lòng những con người về một vùng đất ngàn năm văn hiến.


Other News